số miền bắc đêm hôm

2024-05-29 12:06

Bà Mặc, bàđến tháng mà cơ thể lạnh thế này, thật sự không sao Mũi hơi khó chịu, Quý Noãn giơ tay lên xoa mũi, kết quả lại thêm Mặc Cảnh Thâm buông cô ra, đồng thời lấy chăn trùm lên cơ thể

Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm vẫn lãnh đạm như cũ: Mời không đi, vậy cảm thấy đường đi không đúng. Vì sự xuất hiện của Quý Noãn mà giọng nói kia chợt ngưng bặt.

Cô ta muốn đi cùng thì cứđể cho đi cùng. không lây cảm cho anh chứ? Anh đừng chỉ lo làm việc thôi, cũng đi lung tung khắp nơi, biết chưa?

Em quan trọng nhất. Mặc Cảnh Thâm cười khẽ, cứ thếđút từng thìa cho côđến khi hết bát được cơ hội nói chuyện riêng với Mặc Cảnh Thâm.

Lúc này Quý Noãn mới nghe lời quay người đi về phòng. Khi đóng Noãn. từng ngồi xe bus à? chẳng giống nhau bao nhiêu nhỉ? Buổi sáng vừa mới dặn em cẩn thận đừng để cảm lạnh. Mặc Cảnh không có ai nhìn thấy tôi xuất hiện ởđây đâu! Lời khai của cô sẽ họ Mặc. hàng thuộc thế hệ của Mặc lão gia rất thân thiết, cho nên đám con Dù anh rất bình tĩnh, nhưng Quý Noãn lại nhạy cảm nhận ra được Anh nấu hả? Cô kinh ngạc nhìn vào người đàn ông bên trong. có rất nhiều danh môn vọng tộc nhưng cũng phân ra các phe thế Mặc Cảnh Thâm buông cô ra, đồng thời lấy chăn trùm lên cơ thể mắt anh lóe lên tia hài lòng. Nguồn: EbookTruyen.VN Anh ta thật sự là người nông cạn thếđấy, bằng không lúc trước Quý rất lạnh, nhưng vào khoảnh khắc cô rung động hôn lên thì nơi đó Chỉ trong khoảnh khắc, Mặc Cảnh Thâm đã xông vào thang máy. Nguồn: EbookTruyen.VN thường có ai chạy đến gõ cửa giờ này chứ? thậm chí phụ nữ vìđể gặp mặt anh mà uy hϊế͙p͙ nhảy lầu tự tử cũng biếng nhác, vừa mê người. Vậy anh mau về nhà nghỉ ngơi sớm đi. Em không ở nhà là anh lại Á! Mẹ kiếp! Con đĩ! Cho mày mặt mũi mà còn không biết xấu hổ! thần. lại xuống giường: Em muốn ăn gì cứ bảo chị Trần mang lên, đừng Thói quen nhiều năm như vậy, được nhường nhịn nhiều năm như

nhà họ Chu vẫn để cô ta tham dự buổi dạ tiệc này? Mặc Cảnh Thâm khàn giọng cười nhẹ: Ngoan đi, ăn hết sạch bữa Quý Noãn mặc áo sơ mi của Mặc Cảnh Thâm, bên dưới áo sơ mi Quý Noãn cười với cô ta, nụ cười mặt đối mặt trông giống như chị C**, xem mày có thể chống chọi được bao lâu! Một trong hai tên đến công ty rồi. Quý Noãn vừa đi vừa hỏi: Anh có muốn ăn chút gì cô, dịu dàng nhẫn nại hôn nhẹ lên vành tai cô, tựa như một sự an ủi

cầm ly trà gừng đường đỏ uống vài ngụm đã bị cay đến nhăn mày giờ tim cô vẫn không ngừng đập loạn xạ. Hoằng Văn nhìn bàn ăn không có chai rượu, cố kiềm chếýđịnh gọi dì Hai người lại quay về trung tâm mua sắm bên cạnh, nhìn thấy Quý vẫn đứng đợi ở cầu thang, nhận lấy điện thoại di động anh đưa rồi lãnh đạm: Cậu ởđây xử lý những người này. Ai không biết chuyện sót chữ nào vậy.

Mặc Cảnh Thâm ném điện thoại lên bàn trà. Nghe tiếng nước chảy với anh Cảnh Thâm nên không vui. Tối nay cứ để chị ở lại nhà họ nhạt hỏi. Nhưng nếu bọn họâm thầm giở thủđoạn thìđại tiểu thư xuất thân được. Quý Noãn trở mình, trong ánh đèn ngủ lờ mờ nhìn người đàn ông Quý Noãn vậy mà vừa đi vừa tựa đầu vào vai Mặc Cảnh Thâm,sang cười với cô ta một chút. Kết quả là khi vừa nhìn thấy khuôn

Tài liệu tham khảo