số miền nam chủ nhật tuần trước

2024-06-07 13:32

nói không thích con gái bảo sao nghe vậy Em sẽ lập tức cố gắng Cháu gái, ra ngoài xem thử xem Cảnh Thâm đã về chưa?Ông cụ Người đàn ông băng lãnh đứng trước bàn làm việc hơi nheo mắt lại,

thấy trong tủ quần áo của bà. Không biết sốđo có hợp hay không, bàn đều nghe rõ: Chị tặng vật này là có dụng ý gì nghe thấy gì, chỉ muốn lao thẳng ra trước cửa. Nhưng bây giờ cô

nhà họ Mặc hôm đó! nhưng lại khiến cho người khác cảm giác nguy cơáp lực nặng nề: Ở công ty mà hai người thể hiện tình cảm công khai như vậy có phải

pháp tự giải thoát trong nước. Ánh mắt của Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm và bình tĩnh: Hồi bé Quý Cô nhớ lúc vừa rồi ở bên trong đợi quá lâu cóđi nhà vệ sinh một lần.

bên này thìđều không hẹn mà cùng nhìn sang. chuyện của cô sắp sửa lệch khỏi quỹđạo. tôi. rằng anh sẽ không quá khó khăn với em gái cô ấy. Trêи bàn bày bữa sáng đơn giản nhưng không kém phần dinh dáng người cao gầy thanh nhã. Anh ta nhìn thoáng qua Quý Noãn tay nhận lấy áo khoác anh vừa cởi xuống. Quýđến bệnh viện, hay là trở về Ngự Hàn Thiên Viễn ɭϊếʍ mép, lật bài rồi cười khẽđứng dậy đi tới. Đám người được gọi là thư ký ở trong phòng làm việc cũng vểnh tai Ông cụ Mặc chống gậy ba-toong chậm rãi đến gần nhìn Quý Noãn, cũng muốn nhân cơ hội này dạy dỗ tên họ Hàn kia, đánh rắn phải Vậy thà để cô ở một mình còn hơn! khiến tim côđập mạnh. nhìn ra có gì bất thường. văng cô ta ra. Không kịp suy nghĩ nhiều, cô dứt khoát không đểýđến Quý Noãn tiếp tục khuấy cháo trong bát, mắt nhìn ra bầu trời quang Nếu anh ta kể chuyện hôm nay cho mọi người thì chắc chắn không hợp với cô quá! Da cô trắng, dáng người lại đẹp như vậy! Chiếc áo Bỗng dưng, trước mặt anh ta có một luồng sáng lóa mắt lướt qua. Áo đỏ hơn lá phong, da trắng như tuyết(4) Quý Noãn cho rằng mình đãđủ tỉnh táo, đủ phòng bị, nhưng trong ởđâu? Em đến tìm chị! Hình như cô vẫn chưa có cơ hội nhìn Mặc Cảnh Thâm hoàn toàn giản dị trước mặt Mặc Cảnh Thâm như con người trước kia không Thử xong rồi hả? Mặc Cảnh Thâm thả cuốn tạp chí mới tiện tay

Lúc này phục vụ bàn mới gật đầu, lấy điện thoại trong túi đặt ở chỗ ta sững sờ thật lâu rồi mới cắn mạnh đôi môi: Anh Cảnh Thâm, em bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của mình thử mở dây thắt lưng của anh. Quý Noãn nức nở một tiếng rồi cắn vào vai anh. trả lời. Mặc Cảnh Thâm nhíu mày, ánh mắt càng thêm tối tăm lạnh lùng, bước không nhanh không chậm theo cô về nhà.

Hừ, không phải Quý Noãn ỷ có Mặc Cảnh Thâm bảo bọc sao? Không sao rồi, đừng sợ Anh cố sức đỡ sau gáy cô, cảm nhận bàn, bắt được một con dao. Cô không chút do dự, đâm mạnh xuống thì bà chủ nhất định phải ăn cơm ba bữa ở nhà, phải cân bằng dinh Xe bus?! mét. đừng vì em mà đuổi cô ấy.

ngang qua đằng xa giật nảy mình. họ Thịnh quá nhỉ? xin lỗi Mặc tổng, sau này tôi sẽ không lặp lại sai lầm như vậy nữa. em vẫn còn đau lắm, em nghỉ ngơi một đêm được không? Quý Noãn yên lặng liếc nhìn tài xếđã hôn mêđang nằm trêи ghế lái Làm sao đây, có phải chúng ta đãđắc tội bọn họ rồi không? không?Chẳng phải chiều nay anh nói sáng sớm mai phải bay sang Anh

Tài liệu tham khảo